Ngày 14/12, VOA Tiếng Việt có bài: “Thủ tướng Chính nói “nhân quyền lớn nhất” của Việt Nam là “an dân”, giới hoạt động phản bác”
Theo đó, VOA cho hay, giới hoạt động bày tỏ sự thất vọng trước phát biểu của Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính, về “thành tích nhân quyền” tại quốc gia cộng sản, nói rằng Hà Nội luôn sử dụng các biện pháp “tuyên truyền”, “mị dân”, để nói về các giá trị nhân quyền phổ quát mà quốc tế công nhận.
VOA trích Cổng thông tin Chính phủ hôm 11/12, dẫn lời Thủ tướng Chính khi chủ trì Hội nghị toàn quốc về giáo dục quyền con người, do Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh tổ chức, ca ngợi rằng thời gian qua, việc bảo đảm quyền con người, triển khai giáo dục về quyền con người tại Việt Nam “đạt nhiều kết quả quan trọng, khá toàn diện trên nhiều lĩnh vực, khía cạnh”, trong đó nhà lãnh đạo Việt Nam nhấn mạnh đến yếu tố “đời sống vật chất và tinh thần của người dân không ngừng được nâng lên”.
Ông Chính nhìn nhận đây là thành tích hàng đầu của đất nước về nhân quyền, trong 79 năm qua kể từ khi thành lập, và gần 40 năm đổi mới, chủ yếu nhằm mang lại “lợi ích chính đáng” cho người dân và nâng cao hình ảnh của Việt Nam trên trường quốc tế.
VOA dẫn lời nhà hoạt động Nguyễn Viết Dũng, cựu tù nhân chính trị Việt Nam, chia sẻ quan điểm: “Đúng ra nhân quyền là quyền vốn có của con người, có từ khi mới sinh ra, hoặc có từ lúc một thai nhi được đối xử như một con người, theo pháp luật, chứ không phải đến từ sự ban phát của nhà cầm quyền”.
Ông Dũng nhận định rằng phát biểu trên của ông Chính, “dù có tính tiến bộ, vẫn mang tính chất coi nhân quyền là thứ có thể được ban phát bởi Đảng và Nhà nước”.
VOA dẫn lời của cựu tù nhân chính trị Huỳnh Thị Tố Nga, nhận định:
“Phát biểu của ông Phạm Minh Chính về nhân quyền nhấn mạnh người dân được ấm no về mặt an sinh xã hội, và chú trọng giáo dục về quyền con người về mặt lý thuyết là đúng, nhưng thực tế, lý thuyết này chưa được thực hiện tại Việt Nam.”
“Việt Nam có khoảng 10 triệu người còn sống trong nghèo đói, GDP đầu người còn ở mức trung bình thấp so với tiêu chuẩn quốc tế. Đời sống người dân bị kiểm soát chặt chẽ từ sinh hoạt cơ bản cho đến tinh thần, qua việc Bộ Công an điều động lực lượng an ninh cơ sở để kiểm soát từng ngóc ngách đời sống người dân”, bà Nga nhận xét.
VOA cũng dẫn lời của cựu tù nhân chính trị Nguyễn Tiến Trung, từ Đức, đưa ra quan sát về phát biểu của ông Chính:
“Người dân Việt Nam quá chán với việc tuyên truyền rồi. Bản thân và thực tế cuộc sống nói lên tất cả là người Việt không ngừng bỏ nước ra đi. Chẳng hạn như có rất nhiều người chết trên đường vượt biển đến Anh. Bản thân tôi đang ở Đức, nơi cũng có rất nhiều người Việt nhập cư lậu đến Đức.”
“Người dân chỉ muốn đi đến nơi nào mà thật sự được sống tự do, ấm no và hạnh phúc, và đó không phải là Việt Nam như lời của ông Phạm Minh Chính tuyên truyền”.
Trong khi đó, luật sư Vũ Đức Khanh ở Canada, lập luận rằng, nhân quyền là quyền tự có của con người, không thể bị phân mảnh hay ưu tiên quyền kinh tế mà coi nhẹ quyền chính trị. Ông nói với VOA:
“Hạnh phúc không thể thực sự tồn tại nếu thiếu tự do bầu cử, báo chí độc lập và quyền phản biện ôn hòa. Nhân quyền không thể bị phân mảnh: tự do dân sự và chính trị là nền tảng để đảm bảo các quyền kinh tế – xã hội”.
Tương tự, ông Nguyễn Viết Dũng, bày tỏ quan điểm rằng Việt Nam chỉ có nhân quyền khi không còn đàn áp giới bất đồng chính kiến.
“Tôi chỉ tin là có nhân quyền khi mà những người thực hiện các quyền tự do biểu đạt, tự do tôn giáo không còn bị triệu tập hay làm việc, hay bị bắt giữ, hay bị kết án hay bị ngược đãi bởi nhà cầm quyền”, ông Dũng nêu ý kiến.
Ý Nhi – thoibao.de